Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

Khoảng lặng thầm !

Khoảng lặng thầm !

 

 

Trời gió mưa và lạnh, một ngày mùa đông tôi gặp lại người anh quen biết cũ. Hỏi thăm mới biết anh H đã mất vì bệnh ung thư. Thế là xong một kiếp người, chợt thấy cuộc đời này phù du quá đỗi. Số phận người mong manh như sương khói.

Anh H tôi mới biết cách đây vài tháng. Chỉ tình cờ biết nhau vì tôi có nhu cầu sữa nhà mà anh ta là chủ thầu xây dựng. Và qua giới thiệu tôi gặp được anh ta.

Anh H mất làm tôi cảm thấy hụt hẫng dù chỉ mới biết nhau. Anh chết khi vừa mới chạm tuổi 51, một cái chết phi lý với muôn ngàn cái chết như thế. Tại sao thế hệ chúng ta tuổi thọ lại quá kém so với thế hệ cha ông ngày trước mà hầu hết ra đi là do ung thư, đột quỵ . v.v…

Ừ ! thì môi trường ô nhiễm. Ừ ! thì ăn toàn hóa chất độc hại. Thức ăn, gạo, trái cây, thịt, trứng..v.v…gần như chẳng có gì là an toàn cả. Thậm chí một tủ bán bánh mỳ, bán cháo nếu muốn tồn tại cần phải có giấy phép, nếu không sẽ bị phạt. Cái gì cũng quản lý nhưng càng ngày càng tệ !

Đừng đổ thừa cho khoa học kỹ thuật. Đừng đổ thừa cho lòng tham lam vô bờ bến của con người. Tại sao ở những nước phương Tây văn minh với số lượng nhân viên công quyền ít hơn chúng ta nhiều mà quản lý xã hội rất tốt.

Mỗi một người giữ cho mình yên phận không dám lên tiếng nói bảo vệ sự thật. Không dám lên tiếng về cái ác, cái vô lý, cái phương thức quản lý không hiệu quả là tự mình đầu độc mình. Hủy diệt cả tương lại của con cháu ngày sau !


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét