Những vì sao mỹ thuật thích văn chương
Thông minh, hiếu học ham thích từ chương
Đóng mệnh , tài , quan đều hữu ích
Nhưng chẳng phải là những sao bằng cấp
Khôi . Việt kia mới khoa giáp thành danh
Khúc ,Xương kia người ẩn sĩ lưu danh
Vài dòng thơ xao lòng người hậu thế
Hoang Loc thơ anh thơ hay. Dâu bể :
Viết phận người ẩn chứa nét suy tư
Góc tử vi em góp ý đôi lời
Và đồng cảm những dòng thơ tâm đắc
THƠ CỦA GÃ HỌC TRÒ GIÀ
cũng một thời theo học những danh sư
anh thầm mong anh đáng mặt cao đồ
anh thầm mong anh đáng mặt cao đồ
thế mà cứ nửa đời mưa lất phất
thế mà phải cuối đời ra đất khách
anh bàng hoàng tỉnh thức giữa chiêm bao
thế mà phải cuối đời ra đất khách
anh bàng hoàng tỉnh thức giữa chiêm bao
ôi làm thơ là làm chuyện tào lao
lại đắc chí xưng một thằng giỏi chữ
để tới lúc xốn đau lòng tự phụ
sợi tóc buồn bỗng lạc mái tà huy
lại đắc chí xưng một thằng giỏi chữ
để tới lúc xốn đau lòng tự phụ
sợi tóc buồn bỗng lạc mái tà huy
thuở sân trường - anh, có lẽ, tình si
lỡ nhướn mắt ngó say người nguyệt thẹn
con suối nhỏ sớm mơ lời biển hẹn
còn trách gì sâu cạn những dòng sông?
lỡ nhướn mắt ngó say người nguyệt thẹn
con suối nhỏ sớm mơ lời biển hẹn
còn trách gì sâu cạn những dòng sông?
từ xa trường, anh vất vưởng lông bông
cái sự nghiệp như nằm trong kiếp khác
vẫn thấy thẹn khi bạn bè hiển đạt
mà không ngừng suy sụp phía lòng xưa
cái sự nghiệp như nằm trong kiếp khác
vẫn thấy thẹn khi bạn bè hiển đạt
mà không ngừng suy sụp phía lòng xưa
anh viết hoài không vẹn được câu thơ
và đọc ngược lưng chừng trang sách cũ
trang sách mơ hồ, câu thơ viết dở
báo hại cơm cha áo mẹ chữ thầy
và đọc ngược lưng chừng trang sách cũ
trang sách mơ hồ, câu thơ viết dở
báo hại cơm cha áo mẹ chữ thầy
gã học trò già đứng với mưa bay
mưa của quê ai cũng đành lất phất
nửa đời mưa, mưa cuối đời đất khách
rưng rưng hồn nhớ lại mỗi ân sư
thì ra anh chằng xứng một cao đồ!
mưa của quê ai cũng đành lất phất
nửa đời mưa, mưa cuối đời đất khách
rưng rưng hồn nhớ lại mỗi ân sư
thì ra anh chằng xứng một cao đồ!
1995
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét